chua viem xoang,viem xoang mui
Gọi là em nhưng chúng tôi bằng tuổi nhau và chơi với nhau cũng khá thân. Lần ấy trong hơi men em nói em yêu tôi, tôi cũng ôm em vào lòng và nói cũng yêu em, nhưng sau đó tôi mới nhận ra rằng tôi đã nhầm tôi không yêu em nhưng tôi thấy mình có lỗi vì biết phải nói như thế nào để em hiểu khi tôi đã chấp nhận. Và từ hôm đó tôi và em là bồ, tôi không dám liên lạc với cô ấy nữa. Tôi luôn nắm để làm em vui vẻ, và tôi cũng sẽ vui nhưng nhiều lúc hình ảnh của cô ấy lại xuất hiện trong đầu khiến tôi luống cuống. Tôi và em yêu nhau, chúng tôi đã đi quá giới hạn không còn là tình yêu trong sáng nữa nên tôi thương em nên càng nắm để em vui. Rất ít lần tôi nhắn tin hỏi thăm cô ấy chỉ như là người bạn cũ, vậy mà tôi lại thấy ghen khi cô ấy nói đang đi cùng anh chàng nào đó. Có lúc tôi phát hiện ra rằng tôi với em không phải là tình yêu, nhưng khi tôi đã cướp đi cái quý giá - đời con gái của em thi tôi phải có trách nhiệm, và hơn nữa khi nằm bên tôi em luôn nói đừng bao giờ bỏ rơi em. Tôi nắm vun đắp cho tình cảm của hai đứa nhưng càng ngày tôi thấy em càng thờ ơ, tôi nắm bao nhiêu thì em lại thờ ơ bấy nhiêu. chung cuộc thì em cũng chủ động nói lời chia tay, tôi cũng buồn vì thấy có lỗi với em quá nhiều vậy mà không làm được gì để bù đắp cho em, tôi chấp nhận chia tay. Thời gian dài tôi sống trong những suy nghĩ vẩn vơ không biết vì điều gì.
Ra trường gặp lại cô ấy tim tôi đập thình thịch, nhưng tôi phải làm sao đây khi tôi phản bội cô ấy. Tôi nắm để bình tĩnh lại để khỏi thốt ra những cảm xúc đang trào dâng trong tôi. Cô ấy vẫn thế hồn nhiên vô tư và thánh thiện, cô ấy nói chuyện y như ngày chúng tôi còn học phổ thông như chúng tôi chưa có lời hẹn ước nào. Tôi nhớ cô ấy vô cùng, ánh mắt nụ cười cô ấy làm tôi nhớ nhung đến khổ sở, nhưng tôi không thể, tôi đã làm những gì? Tôi không còn xứng đáng với cô ấy nữa. Tôi hỏi cô ấy có buồn vì tôi không thì câu trả lời rất nhẹ nhàng của cô ấy càng làm tim tôi thêm đau nhói: "Tình yêu trong xa cách như ngọn lửa trong gió, gió làm tắt ngọn lửa nhỏ nhưng thổi bùng ngọn lửa lớn. Chúng ta là ngọn lửa nhỏ thì có gì phải nuối tiếc.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét